Monster...



Quái vật...
Luôn ngồi đó...
Trên những bậc thang dốc hun hút...
Nơi gốc rễ của khoảng trời tối tăm có mảnh trăng sắc lạnh...
Sâu thẳm bên trong con người nào đó...
Những vết thương...
Đã liền sẹo hay còn rỉ máu...
Sẽ mãi mãi tồn tại...
Không thể nào xoá bỏ...
Chỉ là ngoài chúng ra...
Vẫn tồn tại một khe nứt...
Đâm lên đóa hoa gai độc...
Là...?


Bài đăng phổ biến