Wake me up when September ends...




.../9..... Sáng mưa ngâu rả rích không ngừng, xách xe ra đường đi, dừng chân tại một quán trên con phố vắng, trên đường về ghé mua một chiếc bánh kem chocolate phủ hạt dẻ, thầm chúc sinh nhật cho kẻ cô đơn này và hai đứa nhỏ đáng yêu đang ở nơi nào đó. Tối muộn len lỏi vào quán bar ầm ĩ nhộn nhạo ánh đèn xoay vòng, ngồi trên quầy thưởng thức một ly mocktail dịu ngọt...

.../9..... Ngày sau đó lại đến sinh nhật một đứa nhỏ nữa. Chiều sớm ngồi trong quán cafe, nhìn qua cửa kính sát sàn những dòng người qua lại đến nhàm chán. Bất chợt cắt ngang câu chuyện của người bên cạnh. "... dự cảm sẽ có chuyện không ổn..." Và chuẩn xác như đã nói. Tối có bão. Bão lớn, rất lớn, như kéo đến một lượt để càn quét mọi thứ. Quá khứ. Hiện tại. Tương lai. Đều mù mịt... Có câm lặng. Có gào thét. Có nước mắt. Có cả lời hứa... Mọi sự chỉ mới bắt đầu...

.../9..... Hai giờ sáng... căn phòng vẫn bật đèn... tiếng chì than sột soạt trên trang giấy vẽ... Đêm tối. Ở một góc ngôi làng nhỏ. Các ngôi nhà nằm san sát nhau, nổi trên mặt sông. Dòng nước tăm tối in những chiếc bóng chớp động. Riêng độc một ngôi nhà. Có tầng cao nhất. Phủ những khoảng màu sơn đối lập nhất. Trên đỉnh mái có tầng sương khói đen dày dặc u ám nhất. Cách xa ngôi sao băng lóe sáng ở phía trời tây nhất. Là không thể đến gần hay cố ý tránh xa...Và ngay cạnh nó là cây cầu gạch nhỏ bắc qua khúc sông. Lại duy độc đứng một bóng người. Chìm nổi giữa khoảng rừng nhập nhoạng xa ở đằng đông. Ánh nhìn hướng về đằng tây đó. Trong tâm tưởng lại hiện lên trang giấy vẽ và cây chì than gọt sẵn...

.../9..... Con mèo già đi lạc có lẽ là một cái cớ thật may. Đứa em ngốc được tha tội và xóa bỏ hình phạt bấy lâu. Kẻ xá tội lại mơ hồ về những thứ không thể hiểu được... Có những thứ đã bám rễ giăng kết ngầm dưới lòng đất từ lâu, chỉ là chưa bao giờ đào lên để xem thấy, đến khi nhìn cây xanh đã sừng sững từ lúc nào thì không thể lý giải...

.../9..... Những sinh linh bé bỏng cuối cùng đã ra đời... Thanh nhã. Rực rỡ. Và bí ẩn. Đứa trẻ sinh cuối có lẽ cũng là một đóa mẫu đơn?... Sinh ra giữa lòng đất sâu thăm thẳm, ngọn gió thổi từ biển vào có thể chạm đến nó chăng? Hay là trước khi gió có thể thổi tới đã bị tường thành già cỗi chắn đường? Để gió cứ mãi quanh quẩn nơi biển khơi bao la mà trống trải đó, giống như bức tường phủ rêu phong kia bấy nhiêu năm qua?...

.../9..... Vẫn giai điệu du dương văng vẳng bên tai. Vẫn ngồi trên ghế nệm xoay như cũ. Chỉ là khi mở mắt. Có chút trống rỗng trong chốc lát. Và khuôn miệng chợt cong lên. Ta đã trở lại... Là một cuộc dạo chơi thôi. Vì có người đang muốn nghỉ ngơi... Mọi thứ vẫn tốt đẹp dù có vài thay đổi mới mẻ... Duy có một thứ lại lần nữa đều không xuất hiện ở quanh đây... 

.../9..... Lời xin lỗi đến muộn. Có thể lại tha thứ không? Có lẽ. Vì một lời hứa mới đó mà không thể xóa bỏ. Và vì. Con gái nhỏ sẽ không còn cười rạng rỡ như ánh mặt trời nữa. Con trai nhỏ sẽ trở nên giống người nào đó mất... 

.../9..... Một cơn bão khác lại sắp xuất hiện. Có dự cảm trước. Có cảnh báo trước. Chỉ là chờ nó đến thôi. Nhưng dù có bất kỳ điều gì xảy đến, hãy nhớ câu chuyện này. " Lucifer là chúa quỷ của hỏa ngục, là một thiên thần đã gãy cánh mà bị đày ải xuống vùng đất đầy rẫy khổ hình nhất ấy, ngươi là Michael, tổng lãnh các thiên thần, dù không thể chấp nhận kẻ kia cũng phải che chở được những thiên thần ở bên ngươi, không được bỏ cuộc hay gục ngã. Vì chúng..."

.../9..... Bão đến vào ngày cuối cùng của tháng. Đường đột nhưng cũng không bất ngờ. Vẫn ồn ã và náo nhiệt như mọi lần. Chỉ là con gái nhỏ lại thức giấc. Vì nhớ đến một thứ muốn làm. Qua lối đi bí mật nào đó, nó ra khỏi căn phòng ngủ khóa trái. Nó bò đến nơi còn sáng đèn kia. Chui vào phòng, nó định tiến về phía ai đó đang ngủ say. Và nó thấy một con hạc rũ cánh đang ở gần đó. Hiếu kỳ, nó thay đổi hướng đi, bò về phía con hạc. Cầm cái túi hạt nhỏ đeo ở cổ, nó đổ những hạt giống ra đầy lòng bàn tay, kéo tầm mắt con hạc nhìn vào chúng và chỉ về phía khu vườn. Con hạc liền bế nó ra vườn, xếp hạt giống thành một vòng tròn, còn nó thì ấp bàn tay bé xíu vun hạt xuống mặt đất xốp. Nó để dành lại hạt giống to nhất trong túi cho ai đó sẽ trồng vào ngày mai. Con hạc bế nó trở lại căn phòng sáng đèn rồi rời khỏi đó. Con bé cũng chìm vào giấc ngủ dang dở lúc trước bên cạnh ai đó...

Bài đăng phổ biến