Tản mạn 22...



Năm nay có lẽ buồn hơn.

Những tai ương của năm trước tuy không đủ quật ngã nhưng cũng để lại những dấu vết không thể xóa nhòa.

Hôm giao thừa. 
Sáng sớm cố gắng tìm kiếm một hàng quán nào còn mở.
Lướt qua con ngõ nhỏ quen thuộc. Thấy một cửa hiệu vẫn sáng đèn. Tuy rằng để những thức đồ cúng hoa đào ngay rìa bậc thang ngoài. May mắn anh chủ đang dọn đồ, vẫn quyết định mở cửa, lại còn được giảm giá đặc biệt.

Tối đêm. Đi xem pháo hoa. Vẫn thêm chút màu xanh dương theo lời gợi ý lấy may cho con giáp đầu năm. Nhưng sao vẫn chạnh lòng. Có lẽ vì cô đơn hơn những năm trước. Đi bộ về nhà chúc Tết. Các bề trên đều trông ngóng sự nhân đôi vào năm sau...

Sáng mùng một. Quẩn quanh chạy lên chạy xuống mới xong mâm cơm tất niên. Ngồi nghỉ trong chốc lát. Đột nhiên. Ngắm nhìn đôi bàn tay trắng bệch và khô sạn lúc nào không hay. Thấy khóe mắt cay cay. Lòng trĩu nặng. Không thành lời...

Bài đăng phổ biến